10+ Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích (điểm cao)

Tổng hợp các bài văn mẫu Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích

I. Mở bài:

- Giới thiệu bài thơ mà em yêu thích (tên bài thơ, tác giả).

- Nêu lý do vì sao bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc đối với em.

II. Thân bài:

1. Giới thiệu khái quát về bài thơ:

- Hoàn cảnh sáng tác (nếu biết).

- Chủ đề, nội dung chính của bài thơ.

2. Phân tích nội dung và nghệ thuật của bài thơ:

- Nêu những hình ảnh, từ ngữ hoặc câu thơ gây ấn tượng nhất với em.

- Phân tích ý nghĩa của bài thơ:

+ Thể hiện tình cảm gì? (tình yêu quê hương, tình cảm gia đình, lòng yêu nước,…)

+ Bài học rút ra từ bài thơ.

+ Đặc điểm nghệ thuật nổi bật (biện pháp tu từ, nhịp điệu, vần điệu,…).

- Cảm nhận cá nhân về bài thơ:

+ Bài thơ khiến em có cảm xúc gì? (xúc động, tự hào, yêu thương,…)

Quảng cáo

+ Bài thơ gợi cho em nhớ đến những kỷ niệm, những trải nghiệm nào trong cuộc sống?

+ Bài thơ có ảnh hưởng như thế nào đến suy nghĩ và tình cảm của em?

III. Kết bài:

- Khẳng định lại tình cảm của em dành cho bài thơ.

- Nêu suy nghĩ về giá trị của bài thơ trong cuộc sống.

- Nếu có thể, hãy khuyến khích mọi người cùng đọc và cảm nhận bài thơ.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 1

Trong kho tàng thơ ca Việt Nam, có rất nhiều bài thơ viết về mẹ, nhưng bài thơ khiến em xúc động nhất chính là bài “Mẹ” của Trần Quốc Minh. Chỉ với những câu thơ giản dị, bài thơ đã thể hiện sâu sắc tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của người mẹ dành cho con.

Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh người mẹ chăm sóc con từ khi còn thơ bé:

“Mẹ là gió mát giữa trời

Mẹ là ánh sáng rạng ngời ban mai”

Những câu thơ này gợi lên hình ảnh mẹ như một ngọn gió mát lành, như ánh bình minh rạng rỡ, luôn ở bên con, dìu dắt con qua những tháng ngày tuổi thơ. Với cách so sánh giàu hình ảnh, tác giả đã khắc họa tình mẹ bao la, dịu dàng mà thiêng liêng.

Quảng cáo

Không chỉ có vậy, bài thơ còn nhắc đến những nỗi vất vả mà mẹ đã trải qua vì con. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là người âm thầm hy sinh cả cuộc đời để nuôi con khôn lớn:

“Mẹ là tiếng hát ru con

Mẹ là cánh võng cho con ngủ vùi.”

Hình ảnh tiếng hát ru và cánh võng gợi lên những kỷ niệm thân thương của tuổi thơ. Mẹ đã dành trọn tình yêu thương, lo lắng từng giấc ngủ, bữa ăn để con được lớn lên trong vòng tay ấm áp.

Điều khiến em xúc động nhất là cách tác giả nhấn mạnh vào sự hy sinh lặng thầm của mẹ. Mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc, là người che chở cho con qua bao khó khăn, thử thách. Khi con trưởng thành, bước đi trên đường đời, mẹ vẫn mãi dõi theo, lo lắng cho con từng chút một.

Bài thơ không chỉ đơn thuần ca ngợi tình mẫu tử mà còn là một lời nhắc nhở mỗi người con phải biết trân trọng mẹ. Đọc từng câu chữ, em cảm nhận được sự yêu thương dạt dào mà tác giả gửi gắm. Từ đó, em cũng tự nhủ rằng mình cần yêu thương, quan tâm và giúp đỡ mẹ nhiều hơn, bởi mẹ đã dành cả cuộc đời để lo lắng cho em.

Quảng cáo

Như vậy, bài thơ “Mẹ” không chỉ là những vần thơ giàu cảm xúc mà còn là một bài học sâu sắc về lòng hiếu thảo, giúp em hiểu hơn về công lao của mẹ và càng thêm yêu quý mẹ của mình.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 2

Trong cuộc sống, có những bài thơ không chỉ là những vần điệu đẹp mà còn mang trong mình những bài học sâu sắc. Bài thơ “Nếu” của Ruyard Kipling là một trong những bài thơ như thế. Lần đầu đọc bài thơ này, em đã cảm nhận được sự mạnh mẽ, niềm tin và nghị lực mà tác giả muốn truyền tải đến người đọc.

Bài thơ mở đầu bằng những lời khuyên dành cho con người khi đối diện với cuộc đời:

“Nếu con giữ được lòng bình tĩnh

Khi bao người hoảng loạn mất niềm tin”

Ngay từ câu thơ đầu tiên, tác giả đã đặt ra một tình huống thử thách: khi mọi người xung quanh mất phương hướng, liệu con có thể giữ vững niềm tin hay không? Những câu thơ như một lời nhắc nhở về sự kiên trì, bình tĩnh và lòng can đảm trong mọi hoàn cảnh.

Điểm đặc biệt của bài thơ là cách sử dụng điệp từ “Nếu” ở mỗi khổ thơ, như để nhấn mạnh những phẩm chất cần có ở con người: kiên nhẫn, trung thực, mạnh mẽ và khiêm tốn. Từng câu thơ như những lời dạy bảo của một người cha dành cho con, khuyến khích con vững bước trên con đường đời đầy thử thách.

Một trong những câu thơ mà em yêu thích nhất trong bài là:

“Nếu con có thể bắt đầu lại

Sau khi bao công sức vụt tan

Và không hề than vãn một lời

Chỉ kiên trì làm lại từ đầu.”

Những lời này đã dạy em bài học quý giá về lòng kiên trì. Cuộc sống có thể mang đến những thất bại, nhưng quan trọng là ta không được bỏ cuộc. Dù vấp ngã bao nhiêu lần, chỉ cần ta dám đứng lên và tiếp tục, ta sẽ thành công.

Không chỉ nói về sự kiên trì, bài thơ còn nhắc đến lòng khiêm tốn:

“Nếu con nói chuyện với bậc vua chúa

Nhưng không quên những người bình dân

Nếu không để bạn bè hay kẻ thù

Khiến con quá mức đau buồn vui sướng.”

Những câu thơ này dạy con người phải biết cư xử đúng mực, không kiêu căng khi thành công, không gục ngã khi thất bại, và luôn tôn trọng mọi người. Điều này khiến em nhận ra rằng giá trị thật sự của một con người không nằm ở địa vị, mà ở nhân cách và cách họ đối xử với người khác.

Bài thơ kết thúc bằng một câu đầy ý nghĩa:

“Nếu con làm được những điều ấy

Cả thế gian sẽ thuộc về con

Nhưng điều lớn nhất con nhận được

Là con đã thực sự làm một Người.”

Câu thơ này như một lời khẳng định rằng nếu con người có đủ lòng kiên nhẫn, nghị lực và khiêm tốn, thì không chỉ thành công trong cuộc sống, mà quan trọng hơn, họ sẽ trở thành một con người đúng nghĩa, đáng được tôn trọng.

Bài thơ “Nếu” không chỉ đơn thuần là những lời khuyên mà còn là một kim chỉ nam cho cuộc sống. Mỗi lần đọc lại, em đều cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh, để luôn cố gắng vươn lên, đối diện với thử thách bằng một tinh thần mạnh mẽ hơn.

Như vậy, bài thơ “Nếu” của Ruyard Kipling không chỉ mang đến những vần thơ đẹp mà còn truyền tải những bài học vô giá, giúp em có thêm động lực để sống tốt hơn và hoàn thiện bản thân mỗi ngày.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 3

Khi nhắc đến mùa xuân, người ta thường nghĩ đến một mùa đầy sức sống, tràn ngập niềm vui và hy vọng. Trong nền thơ ca Việt Nam, “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải là một bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn thể hiện khát vọng cống hiến của tác giả dành cho đất nước.

Bài thơ mở đầu bằng những hình ảnh vô cùng trong trẻo:

“Mọc giữa dòng sông xanh

Một bông hoa tím biếc.”

Chỉ với hai câu thơ ngắn gọn, Thanh Hải đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên yên bình. Dòng sông xanh biếc và bông hoa tím nhỏ bé là biểu tượng của mùa xuân, của sự sống đang trỗi dậy. Thiên nhiên trong bài thơ không chỉ đẹp mà còn chứa đựng một ý nghĩa sâu xa: mỗi con người cũng giống như bông hoa ấy, dù nhỏ bé nhưng vẫn có thể làm đẹp cho đời.

Bài thơ không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn thể hiện tình yêu đất nước qua những câu thơ đầy cảm xúc:

“Ta làm con chim hót

Ta làm một cành hoa

Ta nhập vào hòa ca

Một nốt trầm xao xuyến.”

Những hình ảnh như chim hót, cành hoa hay nốt nhạc đều mang ý nghĩa tượng trưng. Đó là khát vọng cống hiến của tác giả, dù nhỏ bé nhưng vẫn mong muốn góp phần làm đẹp cho cuộc đời, cho đất nước. Điều này khiến em nhận ra rằng mỗi con người đều có thể làm điều gì đó có ích, dù lớn hay nhỏ, miễn là có lòng yêu đời, yêu người.

Bài thơ còn gây ấn tượng bởi giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng cũng đầy nhiệt huyết. Tác giả không chỉ ngợi ca mùa xuân của thiên nhiên mà còn liên tưởng đến mùa xuân của đất nước – một đất nước đang vững bước trên con đường phát triển.

Đọc bài thơ, em cảm thấy yêu hơn cuộc sống, yêu hơn những điều giản dị xung quanh mình. Em cũng học được rằng, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, chỉ cần sống có ý nghĩa, biết cống hiến, thì cuộc đời ta cũng sẽ trở thành một “mùa xuân nho nhỏ” đầy tươi đẹp.

Như vậy, bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” không chỉ là một bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà còn là lời nhắc nhở mỗi người về trách nhiệm với cuộc đời, về cách sống có ích và tràn đầy nhiệt huyết.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 4

Có những bài thơ tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng ý nghĩa sâu sắc và trở thành những áng văn bất hủ. “Tức cảnh Pác Bó” của Hồ Chí Minh là một bài thơ như thế. Chỉ với bốn câu thơ, Bác đã thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời, đồng thời cho thấy vẻ đẹp của cuộc sống cách mạng đầy gian khổ nhưng vinh quang.

Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh giản dị nhưng tràn đầy sức sống:

“Sáng ra bờ suối, tối vào hang

Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng.”

Hai câu thơ gợi lên cuộc sống của Bác ở chiến khu Pác Bó – một cuộc sống thiếu thốn, đơn sơ nhưng không hề bi lụy. Dù phải sống trong hang đá, ăn cháo bẹ, rau măng, nhưng Người vẫn xem đó như một điều bình thường. Điều này thể hiện tinh thần chịu đựng gian khổ, luôn thích nghi với hoàn cảnh của một lãnh tụ vĩ đại.

Hai câu thơ tiếp theo còn thể hiện rõ hơn tinh thần lạc quan của Bác:

“Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng

Cuộc đời cách mạng thật là sang.”

Hình ảnh “bàn đá chông chênh” gợi lên sự khó khăn, thiếu thốn nơi rừng núi, nhưng đó lại chính là nơi Bác miệt mài làm việc, dịch sách, nghiên cứu về Đảng và con đường cách mạng. Điều đặc biệt là dù cuộc sống đầy vất vả, nhưng Người vẫn cho rằng “thật là sang”. Cách dùng từ “sang” ở đây không phải để nói về sự giàu có vật chất, mà chính là sự giàu có về tinh thần, về lý tưởng cách mạng.

Bài thơ tuy ngắn nhưng lại chứa đựng một bài học lớn về lối sống giản dị, tinh thần lạc quan và lòng yêu nước sâu sắc. Đọc bài thơ, em không chỉ cảm nhận được tâm hồn cao đẹp của Bác mà còn thấy được ý chí kiên cường của những người chiến sĩ cách mạng ngày xưa.

Như vậy, “Tức cảnh Pác Bó” không chỉ là một bài thơ miêu tả cảnh sinh hoạt mà còn là một lời nhắc nhở về ý chí và nghị lực, giúp em hiểu hơn về tinh thần cách mạng và thêm yêu quý những con người đã hy sinh vì đất nước.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 5

Trong nền thơ ca kháng chiến Việt Nam, “Đồng chí” của Chính Hữu là một bài thơ đặc biệt. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh người lính thời kháng chiến chống Pháp mà còn thể hiện tình đồng chí sâu sắc, thiêng liêng. Mỗi lần đọc bài thơ, em đều cảm nhận được sự chân thành và giản dị trong từng câu chữ.

Bài thơ mở đầu bằng những câu thơ giới thiệu hoàn cảnh xuất thân của những người lính:

“Quê hương anh nước mặn đồng chua

Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá”

Chỉ hai câu thơ ngắn nhưng đã nói lên được sự tương đồng trong hoàn cảnh của họ. Họ đều xuất thân từ những vùng quê nghèo, đất đai cằn cỗi. Chính sự khó khăn ấy đã hun đúc nên tinh thần kiên cường và lòng yêu nước mạnh mẽ trong họ, để rồi họ gác lại cuộc sống riêng, cùng nhau bước vào cuộc kháng chiến đầy gian khổ.

Không chỉ có cùng chung hoàn cảnh, họ còn gắn kết bởi sự thấu hiểu và sẻ chia:

“Anh với tôi đôi người xa lạ

Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau

Súng bên súng, đầu sát bên đầu

Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ”

Những người lính đến từ khắp mọi miền đất nước, không quen biết nhau từ trước, nhưng chiến tranh đã đưa họ đến với nhau. Từ những con người xa lạ, họ trở thành đồng đội, cùng nhau chiến đấu, cùng nhau sẻ chia những khó khăn. Hình ảnh “súng bên súng, đầu sát bên đầu” không chỉ diễn tả sự kề vai sát cánh mà còn thể hiện tinh thần đoàn kết của những người lính.

Bài thơ không chỉ nói về tình cảm mà còn khắc họa chân thực những gian khổ mà họ phải trải qua:

“Áo anh rách vai

Quần tôi có vài mảnh vá

Miệng cười buốt giá

Chân không giày”

Cuộc sống chiến đấu nơi rừng sâu vô cùng khắc nghiệt. Thiếu thốn đủ thứ, từ quần áo đến lương thực, nhưng họ vẫn luôn giữ vững tinh thần. Họ không hề than vãn, mà ngược lại, luôn mạnh mẽ đối diện với khó khăn bằng một nụ cười kiên cường.

Câu kết của bài thơ đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc:

“Đứng bên nhau chờ giặc tới

Đầu súng trăng treo”

Hình ảnh “đầu súng trăng treo” vừa thực tế, vừa lãng mạn. Nó thể hiện tinh thần chiến đấu luôn sẵn sàng, nhưng cũng cho thấy tâm hồn lạc quan của những người lính. Dưới ánh trăng, họ không chỉ là những chiến sĩ mà còn là những con người với bao ước mơ, khát vọng về hòa bình.

Như vậy, bài thơ “Đồng chí” không chỉ khắc họa hình ảnh người lính mà còn ca ngợi tình đồng chí thiêng liêng. Bài thơ giúp em hiểu hơn về những khó khăn mà thế hệ cha ông đã trải qua và thêm trân trọng sự hy sinh của họ.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 6

Nhắc đến những bài thơ viết về tuổi thơ và tình cảm gia đình, em không thể nào quên được “Bếp lửa” của Bằng Việt. Bài thơ là những dòng hồi tưởng đầy xúc động của người cháu về người bà kính yêu, về những tháng ngày tuổi thơ gắn bó bên bếp lửa ấm áp.

Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh quen thuộc, gần gũi:

“Một bếp lửa chờn vờn sương sớm

Một bếp lửa ấp iu nồng đượm”

Hình ảnh bếp lửa không chỉ đơn thuần là một vật dụng quen thuộc trong mỗi gia đình mà còn tượng trưng cho tình yêu thương, sự tần tảo, chở che của bà. Từ những ngày thơ bé, người cháu đã quen với hình ảnh bếp lửa, nơi bà nhóm lên mỗi sáng, nơi gắn liền với những câu chuyện, những kỷ niệm ngọt ngào.

Những ký ức về tuổi thơ dần hiện ra rõ nét qua những câu thơ:

“Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói

Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi

Bố đi đánh xe, khô rạc ngựa gầy

Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu

Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay”

Những năm tháng khó khăn của đất nước hiện lên qua hồi ức của người cháu. Nạn đói hoành hành, gia đình vất vả, nhưng trong hoàn cảnh đó, bà vẫn là người kiên cường nhất. Chính bà đã che chở, nuôi nấng cháu lớn lên trong tình thương yêu vô hạn.

Không chỉ chăm sóc cháu, bà còn dạy dỗ, truyền cho cháu những bài học làm người:

“Nhóm bếp lửa, nghĩ thương bà khó nhọc

Tuổi thơ bên bếp lửa bà nhen

Nắng mưa vất vả thân cò lặn lội

Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa”

Bếp lửa không chỉ sưởi ấm những ngày đông giá rét mà còn là biểu tượng của tình bà cháu, của sự hy sinh lặng thầm mà bà dành cho cháu. Hình ảnh người bà tảo tần, suốt đời lo toan cho con cháu khiến em xúc động vô cùng.

Để rồi khi trưởng thành, người cháu nhận ra rằng bếp lửa không chỉ là một vật vô tri vô giác mà còn là biểu tượng của niềm tin, sức mạnh:

“Bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng

Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ

Ôi kỳ lạ và thiêng liêng - bếp lửa”

Người cháu đã đi xa, đã trưởng thành, nhưng bếp lửa vẫn luôn ở trong trái tim, như một biểu tượng của quê hương, gia đình và những tình cảm thiêng liêng không bao giờ phai nhạt.

Như vậy, bài thơ “Bếp lửa” không chỉ gợi lại những kỷ niệm tuổi thơ mà còn là lời tri ân sâu sắc đối với những người bà, người mẹ đã tảo tần nuôi dưỡng bao thế hệ. Đọc bài thơ, em càng thêm yêu thương và trân trọng gia đình của mình hơn.

Cảm nghĩ về một bài thơ mà em yêu thích - mẫu 7

Có những bài thơ khiến người ta xúc động ngay từ những câu chữ đầu tiên, không chỉ vì nội dung mà còn bởi những tình cảm chân thành, sâu lắng mà tác giả gửi gắm trong đó. “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là một bài thơ như vậy. Bài thơ không chỉ bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh mà còn thể hiện sự kính yêu của cả dân tộc dành cho Người.

Mở đầu bài thơ là cảm xúc của tác giả khi đến thăm lăng Bác:

“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát”

Chỉ với câu thơ đầu tiên, ta đã cảm nhận được bao nhiêu nỗi niềm của tác giả. Từ “con” thể hiện sự gần gũi, thân thương, vừa thể hiện tình cảm kính yêu, vừa như một đứa con lâu ngày trở về thăm cha. Bác Hồ đã đi xa, nhưng trong lòng người dân miền Nam, Người vẫn luôn sống mãi, vẫn là người cha vĩ đại của dân tộc.

Hình ảnh “hàng tre bát ngát” hiện lên trong sương sớm mang ý nghĩa sâu xa. Cây tre là biểu tượng của dân tộc Việt Nam, của sự kiên cường, bất khuất. Dù Bác đã không còn, nhưng tinh thần của Người vẫn luôn bất diệt, vẫn sống mãi trong lòng dân tộc.

Tiến vào lăng Bác, tác giả càng xúc động hơn khi nhìn thấy hình ảnh của Bác trong giấc ngủ ngàn thu:

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

Bác Hồ ra đi nhưng hình ảnh của Người vẫn sáng ngời như ánh trăng, vẫn dịu dàng, hiền từ như ngày nào. Cách so sánh ấy làm cho hình ảnh Bác trở nên gần gũi, thân thuộc hơn, khiến ta cảm thấy Người vẫn còn đó, vẫn đang dõi theo từng bước đi của đất nước.

Nhưng ẩn sau những câu thơ ấy là một nỗi tiếc thương sâu sắc:

“Mai về miền Nam thương trào nước mắt”

Dù biết rằng Bác đã yên nghỉ, nhưng nỗi nhớ thương vẫn không nguôi. Tác giả đến thăm lăng Bác, nhưng rồi cũng phải trở về miền Nam, mang theo biết bao lưu luyến, nghẹn ngào.

Khép lại bài thơ, tác giả bày tỏ một ước nguyện chân thành:

“Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

Ước nguyện ấy vừa giản dị, vừa thiêng liêng. Tác giả không mong muốn điều gì lớn lao, chỉ muốn được ở mãi bên Bác, được dâng hiến chút gì đó nhỏ bé để bày tỏ lòng biết ơn vô hạn. Hình ảnh “cây tre trung hiếu” cũng là một lời khẳng định rằng dù thế nào đi nữa, con dân đất Việt vẫn mãi trung thành với lý tưởng mà Bác đã để lại.

Như vậy, bài thơ “Viếng lăng Bác” không chỉ là lời viếng thăm một người lãnh tụ mà còn là tiếng lòng của cả dân tộc. Bài thơ giúp em hiểu hơn về tình yêu thương, sự kính trọng mà nhân dân dành cho Bác Hồ, và hơn hết, khơi dậy trong lòng em niềm tự hào, sự biết ơn đối với Người.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học