10+ Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù (điểm cao)

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù

1. Mở bài

+ Giới thiệu tác phẩm: Chữ người tử tù là truyện ngắn đặc sắc của Nguyễn Tuân, phản ánh tài năng và tâm huyết của tác giả qua tình huống truyện độc đáo, thể hiện tư tưởng về cái đẹp và thiên lương trong sáng. 

2. Thân bài

+ Truyện kể cuộc gặp gỡ éo le giữa Huấn Cao, tử tù sắp bị xử chém, và viên quản ngục, người cai ngục yêu cái đẹp.

+ Dù ở hai vị trí đối lập, họ đều có tâm hồn đồng điệu, trân trọng cái đẹp.

+ Viên quản ngục đối xử tốt với Huấn Cao, dù phải làm trái với chức trách của mình.

+ Huấn Cao ban đầu không cảm kích, nhưng khi nhận ra tấm lòng chân thành, ông cảm động và hối hận vì đã thiếu thận trọng.

+ Huấn Cao quyết định tặng chữ và khuyên viên quản ngục bảo vệ cái thiện trong mình.

Quảng cáo

+ Cảnh cho chữ là điểm nhấn trong tác phẩm, thể hiện sự chuyển hóa kỳ diệu: Huấn Cao từ tử tù trở thành người nghệ sĩ được kính trọng, còn viên quản ngục trở thành người ngưỡng mộ ân nhân của mình. 

3. Kết bài

+ Tác phẩm khắc họa rõ nét nhân vật và tình huống kịch tính, qua đó thể hiện vẻ đẹp của tài năng, cái đẹp và thiên lương trong sáng.

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù - mẫu 1

Nguyễn Tuân là một trong những cây bút tài ba của nền văn học hiện đại Việt Nam, và "Chữ người tử tù" là một tác phẩm xuất sắc thể hiện nét đặc trưng trong phong cách sáng tác của ông. Tình huống truyện trong tác phẩm này, với cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao, người tử tù sắp bị xử án, và viên quản ngục, người cai quản nhà tù, đã khắc họa rõ nét tư tưởng về cái đẹp và thiên lương trong sáng, đồng thời bộc lộ tài năng xuất sắc của Nguyễn Tuân trong việc xây dựng tình tiết truyện.

Quảng cáo

Tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" bắt đầu khi Huấn Cao, người tử tù đang chờ ngày bị hành hình, gặp viên quản ngục - người cai ngục yêu quý cái đẹp và trân trọng nghệ thuật. Mặc dù ở hai vị trí hoàn toàn đối lập, một người là kẻ sắp chết, một người là kẻ nắm quyền sinh sát, nhưng giữa họ lại có một điểm chung là tình yêu đối với cái đẹp. Viên quản ngục, mặc dù là người cai tù, nhưng lại không muốn hành hạ Huấn Cao như những người khác. Thay vào đó, ông đối xử với Huấn Cao rất đặc biệt, mời rượu và chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho người tử tù, điều mà lẽ ra một cai ngục không bao giờ làm.

Ban đầu, Huấn Cao tỏ ra khinh bỉ, coi thường sự đối đãi của viên quản ngục. Với tính cách ngang tàn và căm ghét sự giả dối, Huấn Cao không thể nào chấp nhận được sự tốt bụng ấy từ một người cai ngục. Tuy nhiên, khi nhận ra tấm lòng chân thành và trong sáng của viên quản ngục, Huấn Cao đã rất cảm động và hối hận. Ông nhận ra rằng "thiếu chút nữa, ta đã phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ". Cảm động trước tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao quyết định tặng chữ và gửi gắm những lời khuyên chân thành về việc giữ gìn thiên lương trong sáng.

Quảng cáo

Cảnh cho chữ, diễn ra trong một nhà tù tối tăm, là một khoảnh khắc đặc biệt trong tác phẩm. Trong bóng tối của nhà ngục, Huấn Cao, một người tử tù sắp chết, lại trở thành một người nghệ sĩ, người thầy, ân nhân mà viên quản ngục kính trọng. Viên quản ngục, một người nắm quyền lực trong tay, lại trở thành người học trò, người kính phục Huấn Cao, chính là sự chuyển biến đáng chú ý trong tính cách của nhân vật. Họ, từ hai người có hoàn cảnh đối lập, đã trở thành những người đồng điệu, kết nối qua tình yêu cái đẹp và thiên lương.

Tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" không chỉ tạo ra một bước ngoặt kịch tính cho câu chuyện mà còn giúp Nguyễn Tuân thể hiện rõ tư tưởng chủ đề về sự cao quý của cái tài, cái đẹp và thiên lương trong sáng. Tình huống này làm nổi bật sự cao thượng của nhân vật Huấn Cao, đồng thời thể hiện cái nhìn của tác giả về con người, sự giao hòa giữa cái đẹp và cái thiện trong hoàn cảnh gian khổ, đen tối.

Tóm lại, tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" là một sáng tạo đặc sắc của Nguyễn Tuân, qua đó thể hiện được cái đẹp, cái tài và thiên lương trong sáng của con người. Tác phẩm không chỉ phản ánh những giá trị nhân văn sâu sắc mà còn bộc lộ tài năng của tác giả trong việc xây dựng tình huống, nhân vật và những tình tiết đầy kịch tính.

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù - mẫu 2

          Trong cái tối tăm, u ám của một nhà tù, giữa những con người mà xã hội xem là “không còn giá trị”, Nguyễn Tuân đã tạo ra một tình huống truyện đầy bất ngờ và sâu sắc trong tác phẩm "Chữ người tử tù". Từ cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa Huấn Cao, người tử tù sắp bị hành hình, và viên quản ngục, tác giả không chỉ khắc họa vẻ đẹp của cái tài, cái đẹp mà còn gửi gắm thông điệp về thiên lương, sự trong sáng của con người, dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất. Chính tình huống truyện đặc sắc này đã giúp "Chữ người tử tù" trở thành một tác phẩm nổi bật trong nền văn học Việt Nam hiện đại.

Cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục là một tình huống đầy nghịch lý nhưng cũng rất nhân văn. Huấn Cao, người tử tù sắp phải chịu án tử hình, được đối đãi một cách khác biệt so với những người cùng cảnh ngộ. Viên quản ngục, dù nắm trong tay quyền sinh sát, nhưng lại có một tấm lòng đặc biệt, yêu cái đẹp và trân trọng tài năng. Thay vì đối xử tàn nhẫn với Huấn Cao như các cai ngục khác, ông đã chuẩn bị rượu thịt chu đáo, thậm chí còn dành sự đối xử đặc biệt cho một người bị coi là "không còn giá trị". Đây là một tình huống trớ trêu, khi một cai ngục lại đối xử ân cần với người mà mình đang giam giữ, điều này cho thấy phẩm chất cao quý, tinh thần yêu cái đẹp trong tâm hồn viên quản ngục.

Ban đầu, Huấn Cao với bản tính kiêu ngạo, ngang tàn, không những không trân trọng sự đối đãi của viên quản ngục mà còn coi thường. Đối với Huấn Cao, viên quản ngục chỉ là một kẻ tầm thường, một người đại diện cho chế độ tù đày mà ông khinh bỉ. Tuy nhiên, khi hiểu được tấm lòng chân thành của viên quản ngục, Huấn Cao đã cảm động sâu sắc. Ông nhận ra rằng "thiếu chút nữa, ta đã phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ". Chính sự thức tỉnh của Huấn Cao đã dẫn đến quyết định trao cho viên quản ngục những lời khuyên sâu sắc về việc gìn giữ thiên lương trong sáng và tặng chữ như một món quà quý giá.

Cảnh cho chữ trong nhà tù tối tăm là một khoảnh khắc đặc biệt, mang đậm tính biểu tượng của tác phẩm. Trong bóng tối của nhà ngục, Huấn Cao, người sắp chết, lại trở thành một nghệ sĩ, một ân nhân, và viên quản ngục, người cai ngục, từ chỗ là người nắm quyền, lại trở thành người kính trọng, ngưỡng mộ Huấn Cao. Điều này không chỉ làm nổi bật sự cao quý trong nhân cách của Huấn Cao mà còn khắc họa tình yêu cái đẹp, cái thiện trong những con người tưởng chừng như bị xã hội ruồng bỏ.

Tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" đã thể hiện rõ ràng tư tưởng về cái tài, cái đẹp và thiên lương trong sáng. Dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt, người ta vẫn có thể tìm thấy sự cao thượng, những giá trị nhân văn. Nguyễn Tuân không chỉ khắc họa sâu sắc vẻ đẹp của nhân vật mà còn phản ánh được cái nhìn tinh tế của ông về con người, về giá trị của cái đẹp và thiện lương trong một thế giới đen tối.

Tóm lại, tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" không chỉ tạo ra sự kịch tính, mà còn truyền tải những giá trị nhân văn sâu sắc về con người và xã hội. Chính qua đó, Nguyễn Tuân đã bộc lộ tài năng xuất sắc trong việc xây dựng tình huống, nhân vật, làm nổi bật những phẩm chất đẹp đẽ của con người trong hoàn cảnh ngặt nghèo.

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù - mẫu 3

Trong không gian tăm tối của nhà tù, nơi mà cái chết luôn hiện hữu, Nguyễn Tuân đã khéo léo vẽ nên một tình huống truyện đầy nghịch lý, khiến người đọc không khỏi ngạc nhiên và suy ngẫm. Chuyện về Huấn Cao, một người tử tù sắp phải đối diện với án chém, và viên quản ngục, người cai quản nhà tù, tưởng chừng như không thể hòa hợp, nhưng lại kết nối với nhau qua một sợi dây vô hình — đó là tình yêu cái đẹp và thiên lương trong sáng. Tình huống này không chỉ làm nổi bật tư tưởng của tác phẩm mà còn phản ánh một cách tinh tế vẻ đẹp của con người trong hoàn cảnh ngặt nghèo.

Chuyện bắt đầu khi Huấn Cao, người tử tù, nhận được sự đối đãi đặc biệt từ viên quản ngục. Dù là kẻ nắm quyền sinh sát trong tay, viên quản ngục không hành hạ Huấn Cao như những cai ngục khác mà lại chuẩn bị rượu thịt, đối xử một cách tôn trọng. Đây là một tình huống đầy nghịch lý, bởi lẽ, viên quản ngục – người đứng đầu trong một nhà tù khắc nghiệt – lại tôn trọng và yêu quý cái đẹp, một điều trái ngược với cái gọi là "đạo lý" của nhà tù. Sự đối đãi này cho thấy viên quản ngục không chỉ là một cai ngục tầm thường mà còn là người có tâm hồn cao đẹp, yêu quý những giá trị nhân văn.

Tuy nhiên, ban đầu, Huấn Cao lại tỏ ra khinh bỉ và không trân trọng sự đối đãi ấy. Với bản tính kiêu ngạo và ngang tàn, ông không thể nào hiểu được vì sao viên quản ngục lại đối xử với mình như vậy, đặc biệt là khi ông đang bị giam cầm trong hoàn cảnh đáng lẽ ra phải chịu đựng sự tàn nhẫn. Nhưng, sau khi nhận ra tấm lòng chân thành và trong sáng của viên quản ngục, Huấn Cao đã thay đổi. Sự cảm động ấy khiến ông không chỉ hối hận mà còn quyết định tặng chữ – một món quà quý giá mà chỉ những người có tài mới có thể trao đi.

Cảnh cho chữ trong nhà tù, giữa bóng tối và sự tù túng, trở thành một khoảnh khắc kỳ diệu trong tác phẩm. Huấn Cao, một người tử tù, bỗng chốc trở thành một người nghệ sĩ, người thầy, người ân nhân mà viên quản ngục kính trọng. Trong khi đó, viên quản ngục, từ người có quyền lực trong tay, lại trở thành người học trò, kính trọng và chịu ơn Huấn Cao. Đây là sự chuyển biến sâu sắc về nhân cách, khi những con người ở hai thái cực đối lập lại tìm thấy sự đồng điệu trong tình yêu cái đẹp và thiên lương.

Tình huống truyện này không chỉ giúp làm nổi bật vẻ đẹp của nhân vật mà còn phản ánh một thông điệp nhân văn sâu sắc: trong mọi hoàn cảnh, dù khó khăn hay tăm tối, cái đẹp và cái thiện vẫn có thể tìm thấy, và con người vẫn có thể vươn tới những giá trị cao cả. Nguyễn Tuân đã khéo léo tạo dựng một tình huống đầy kịch tính, không chỉ làm phong phú thêm tính cách nhân vật mà còn làm nổi bật chủ đề về cái tài, cái đẹp và thiên lương trong sáng.

Tóm lại, tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" là một sáng tạo đặc sắc của Nguyễn Tuân, giúp tác phẩm không chỉ trở thành một câu chuyện đầy kịch tính mà còn là một bài học sâu sắc về nhân cách và những giá trị vĩnh cửu. Chính qua tình huống này, tác giả đã khắc họa thành công vẻ đẹp của con người trong hoàn cảnh tối tăm, đồng thời bộc lộ tài năng vượt trội trong việc xây dựng nhân vật và tình tiết.   

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù - mẫu 4

Trong tác phẩm "Chữ người tử tù", Nguyễn Tuân đã dựng lên một tình huống truyện đầy nghịch lý nhưng vô cùng sâu sắc, qua đó khắc họa được vẻ đẹp của cái tài, cái đẹp và thiên lương trong sáng của con người. Ở một nơi mà sinh mạng con người có thể bị tước đoạt bất cứ lúc nào, trong những bức tường lạnh lẽo của nhà tù, hai nhân vật đối lập hoàn toàn: Huấn Cao, người tử tù sắp bị xử án, và viên quản ngục, người cai ngục, lại có thể tìm thấy điểm chung qua tình yêu cái đẹp. Chính tình huống này đã làm nổi bật tư tưởng nhân văn của tác phẩm và cho thấy tài năng của Nguyễn Tuân trong việc xây dựng tình huống truyện độc đáo.

Câu chuyện bắt đầu với cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục. Dù là người tử tù, Huấn Cao lại được viên quản ngục đối xử đặc biệt. Trong khi những người tù khác phải chịu sự tàn nhẫn, lạnh lùng của nhà tù, Huấn Cao lại được cung cấp rượu thịt đầy đủ, được đối đãi như một khách quý. Đây là một tình huống trái ngược với lẽ thường, khi viên quản ngục – một người đại diện cho bộ máy cai trị tàn nhẫn – lại thể hiện sự yêu quý, tôn trọng đối với một tử tù. Sự đối đãi này, tuy kỳ lạ, nhưng lại phản ánh được tâm hồn cao thượng và yêu cái đẹp của viên quản ngục.

Tuy nhiên, ngay từ đầu, Huấn Cao không hề cảm kích trước những hành động này. Ông là người có tính cách kiêu ngạo và căm ghét cái xấu, cái giả dối. Huấn Cao không thể chấp nhận sự ân cần của viên quản ngục, bởi lẽ ông nhìn thấy ở đó chỉ là sự nhu nhược, là sự đối xử "không đúng mực" với một kẻ như mình. Nhưng khi nhận ra tấm lòng chân thành và trong sáng của viên quản ngục, Huấn Cao đã thay đổi thái độ. Ông nhận ra rằng mình đã quá khắt khe và “thiếu chút nữa, ta đã phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ”. Chính sự thay đổi này giúp Huấn Cao quyết định tặng chữ cho viên quản ngục như một món quà, một cách để trao đi cái đẹp mà ông luôn trân trọng.

Cảnh cho chữ giữa Huấn Cao và viên quản ngục là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong tác phẩm. Trong cái không gian tăm tối của nhà tù, khi Huấn Cao đang chuẩn bị đối mặt với cái chết, ông lại trở thành một nghệ sĩ, một ân nhân, người mang lại cái đẹp cho người khác. Viên quản ngục, từ một người cai ngục tầm thường, lại trở thành một học trò, một người kính trọng cái đẹp và thầm cảm ơn Huấn Cao vì đã cho mình một cơ hội quý giá. Đây là sự thay đổi sâu sắc trong nhân cách của cả hai nhân vật, từ một kẻ nắm quyền lực trở thành một người kính trọng cái đẹp, và một tử tù trở thành ân nhân của người cai ngục.

Tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" không chỉ khắc họa được sự chuyển hóa trong tính cách của các nhân vật mà còn thể hiện rõ tư tưởng nhân văn sâu sắc của Nguyễn Tuân. Dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, con người vẫn có thể giữ được phẩm chất tốt đẹp, sự yêu quý cái đẹp và lòng chân thành. Nguyễn Tuân đã dùng tình huống truyện này để làm nổi bật những giá trị nhân văn vượt lên hoàn cảnh, làm sáng tỏ một thông điệp: trong cuộc sống, cái đẹp và cái thiện vẫn có thể tỏa sáng ngay cả trong những nơi đen tối nhất.

Tóm lại, qua tình huống truyện độc đáo và đầy kịch tính trong "Chữ người tử tù", Nguyễn Tuân đã thành công trong việc thể hiện những giá trị nhân văn sâu sắc về cái đẹp, cái tài và thiên lương trong sáng. Tác phẩm không chỉ thể hiện sự tài hoa trong việc xây dựng nhân vật mà còn gửi gắm một thông điệp về con người và sự cao quý của cái đẹp trong mọi hoàn cảnh.

Phân tích tình huống truyện Chữ người tử tù - mẫu 5

Trong văn học, một tình huống truyện độc đáo và bất ngờ có thể làm nổi bật những giá trị nhân văn sâu sắc. Và trong "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân, tình huống giữa Huấn Cao, người tử tù và viên quản ngục chính là một ví dụ điển hình về sự giao thoa giữa cái đẹp, cái tài và thiên lương trong sáng. Mặc dù họ ở hai vị trí hoàn toàn đối lập, một người là tử tù sắp phải đối mặt với cái chết, người kia là cai ngục có quyền sinh sát, nhưng chính tình yêu cái đẹp đã khiến họ tìm thấy điểm chung, tạo ra một khoảnh khắc đầy cảm động trong tác phẩm.

Câu chuyện mở ra với hình ảnh Huấn Cao, một tử tù nổi tiếng với tài viết chữ, sắp phải đón nhận án tử hình. Trong khi những tù nhân khác phải chịu sự tàn nhẫn của nhà tù, Huấn Cao lại nhận được sự đối đãi đặc biệt từ viên quản ngục. Viên quản ngục, dù là người có quyền cai quản nhà tù, lại không đối xử với Huấn Cao như những tù nhân khác mà lại hết lòng chăm sóc, cung cấp rượu thịt, thậm chí đối xử với ông như một khách quý. Đây là một tình huống truyện kỳ lạ, khi viên quản ngục lại thể hiện sự tôn trọng đối với một tử tù, điều này làm người đọc phải suy nghĩ về lòng nhân đạo và sự yêu quý cái đẹp.

Ban đầu, Huấn Cao không hề cảm kích trước sự đối đãi ấy. Với tính cách kiêu ngạo và khinh miệt những gì giả dối, ông cho rằng viên quản ngục chỉ là một kẻ tầm thường, không xứng đáng được ông coi trọng. Tuy nhiên, khi nhận thấy tấm lòng chân thành của viên quản ngục, Huấn Cao đã cảm động. Ông nhận ra rằng, viên quản ngục không phải là kẻ tầm thường, mà là người có một tấm lòng cao thượng, yêu mến cái đẹp và tôn trọng tài năng. Sự thức tỉnh này khiến Huấn Cao quyết định tặng chữ cho viên quản ngục, thể hiện lòng cảm kích và tôn trọng đối với người cai ngục, người đã làm một điều không thể ngờ trong một nhà tù.

Cảnh cho chữ trong nhà ngục, giữa một tử tù sắp chết và một cai ngục, là một khoảnh khắc đặc biệt, mang đậm tính biểu tượng của tác phẩm. Trong bầu không khí u ám, tăm tối của nhà tù, Huấn Cao – người tử tù – lại trở thành một người nghệ sĩ, một ân nhân, và viên quản ngục từ một người cai ngục đầy quyền lực, lại trở thành người kính trọng cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng của Huấn Cao. Cảnh tượng này đã làm nổi bật sự thay đổi trong tâm hồn cả hai nhân vật, khi người cai ngục đã nhìn thấy trong Huấn Cao không chỉ là một tử tù mà còn là một người thầy, một người có tấm lòng trong sáng, đầy cao thượng.

Tình huống truyện này không chỉ làm nổi bật sự giao thoa giữa cái tài và cái đẹp mà còn phản ánh một thông điệp nhân văn sâu sắc. Nguyễn Tuân đã khéo léo khắc họa những giá trị đẹp đẽ của con người, ngay cả trong những hoàn cảnh tăm tối nhất. Mặc dù sống trong nhà tù, nơi mà cái chết luôn lơ lửng, nhưng con người vẫn có thể giữ được thiên lương, sự trong sáng và yêu cái đẹp. Tình huống truyện này giúp tác phẩm không chỉ làm nổi bật những giá trị nghệ thuật mà còn là một bài học về lòng nhân ái và phẩm giá con người.

Tóm lại, tình huống truyện trong "Chữ người tử tù" là một sự kết hợp hoàn hảo giữa nghệ thuật xây dựng nhân vật và tư tưởng nhân văn sâu sắc. Qua cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc thể hiện vẻ đẹp của cái tài, cái đẹp và thiên lương trong sáng. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện đầy kịch tính mà còn là một minh chứng cho những giá trị vĩnh cửu của con người, không bị khuất phục bởi hoàn cảnh hay số phận.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học