10+ Cảm nghĩ về món quà (điểm cao)

Tổng hợp các bài văn mẫu Cảm nghĩ về món quà điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Cảm nghĩ về món quà (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Cảm nghĩ về món quà

I. Mở bài:

- Giới thiệu về món quà mà em muốn viết (đó là món quà gì, ai tặng, vào dịp nào).

- Cảm xúc ban đầu khi nhận được món quà (bất ngờ, vui sướng, xúc động...).

II. Thân bài:

1. Miêu tả món quà:

- Hình dáng, màu sắc, kích thước, chất liệu.

- Những chi tiết đặc biệt của món quà.

- Giá trị tinh thần hoặc vật chất của món quà.

2. Hoàn cảnh nhận món quà:

- Ai tặng món quà, vào dịp gì (sinh nhật, Tết, đạt thành tích tốt, ngày đặc biệt...).

- Cảm xúc khi nhận quà (hạnh phúc, biết ơn, trân trọng...).

3. Ý nghĩa của món quà:

- Vì sao món quà này quan trọng đối với em?

- Nó có gắn với kỷ niệm đặc biệt nào không?

- Bài học hoặc tình cảm mà món quà thể hiện (tình yêu thương, sự quan tâm, khích lệ...).

Quảng cáo

III. Kết bài:

- Khẳng định lại tình cảm của em đối với món quà.

- Em sẽ giữ gìn món quà như thế nào?

- Lời cảm ơn hoặc mong muốn trong tương lai liên quan đến món quà.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 1

Mỗi người đều có những món quà đặc biệt trong cuộc đời, và với tôi, chiếc đồng hồ mà bố tặng chính là một kỷ vật vô giá. Dù không quá đắt đỏ hay cầu kỳ, nhưng đó là món quà chứa đựng tình yêu thương và sự kỳ vọng của bố dành cho tôi.

Tôi nhận được chiếc đồng hồ này vào ngày sinh nhật lần thứ mười của mình. Đó là một ngày đáng nhớ khi cả gia đình quây quần bên nhau, chúc mừng tôi thêm một tuổi mới. Khi bữa tiệc nhỏ kết thúc, bố nhẹ nhàng đưa cho tôi một chiếc hộp nhỏ bọc giấy màu xanh dương – màu tôi yêu thích. Tôi hồi hộp mở ra, và trước mắt tôi là một chiếc đồng hồ có dây đeo màu đen, mặt tròn với những con số rõ ràng. Nó không quá cầu kỳ nhưng mang vẻ đẹp giản dị và tinh tế.

Bố mỉm cười xoa đầu tôi và nói: “Con trai của bố đã lớn rồi, có chiếc đồng hồ này, con sẽ biết trân trọng thời gian hơn.” Lời dặn dò ấy của bố khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Đối với tôi, đây không chỉ là một vật dụng để xem giờ, mà còn là một lời nhắc nhở về giá trị của thời gian và trách nhiệm trong cuộc sống.

Quảng cáo

Từ khi có chiếc đồng hồ này, tôi luôn đeo nó trên tay mỗi ngày. Mỗi lần nhìn vào, tôi lại nhớ đến bố và những lời dạy bảo của ông. Có những lúc tôi lười biếng, mải chơi mà quên mất bài tập, chỉ cần nhìn đồng hồ, tôi lại thấy mình cần phải biết sắp xếp thời gian hợp lý hơn. Nó đã trở thành một người bạn đồng hành, giúp tôi sống có kỷ luật hơn.

Thời gian trôi qua, chiếc đồng hồ vẫn ở bên tôi, dù có đôi lúc nó bị trầy xước hoặc dây đeo có chút cũ đi. Nhưng tôi vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận, bởi nó không chỉ đơn thuần là một món quà, mà còn là tình yêu thương của bố dành cho tôi. Mỗi khi thấy khó khăn hay chán nản, tôi lại nhớ đến những lời bố nói và tự nhủ rằng mình phải cố gắng hơn.

Có lẽ sau này, tôi sẽ nhận được nhiều món quà khác, nhưng chiếc đồng hồ này vẫn sẽ mãi là một kỷ niệm quý giá mà tôi trân trọng. Nó không chỉ đo đếm thời gian, mà còn đo đếm những kỷ niệm đẹp đẽ giữa tôi và bố. Như vậy, món quà không chỉ mang ý nghĩa vật chất mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự kỳ vọng và những bài học mà bố đã dành cho tôi.

Quảng cáo

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 2

Giữa mùa đông giá lạnh, tôi luôn cảm thấy ấm áp khi quàng chiếc khăn len màu nâu nhạt. Đây không chỉ là một món đồ bình thường mà là món quà chứa đựng cả tình yêu thương và sự chăm sóc của bà dành cho tôi.

Chiếc khăn này tôi nhận được vào mùa đông năm tôi lên tám tuổi. Khi đó, trời rất lạnh, từng cơn gió mùa thổi về khiến ai cũng co ro trong chiếc áo ấm. Một buổi tối, sau khi tôi làm xong bài tập, bà gọi tôi lại và nhẹ nhàng quàng lên cổ tôi một chiếc khăn len mềm mại. Tôi tròn mắt nhìn bà, còn bà chỉ cười hiền hậu rồi nói: “Bà đan cho cháu đấy, để khi đi học không bị lạnh.”

Tôi ngỡ ngàng vuốt nhẹ từng sợi len mềm mại. Chiếc khăn được đan rất đều, từng đường kim, mũi móc đều thể hiện sự khéo léo của bà. Tôi chợt nhớ lại những buổi tối trước đó, bà vẫn thường ngồi bên ánh đèn, cặm cụi đan len. Khi ấy, tôi không hiểu bà đang làm gì, chỉ thấy bàn tay gầy gò của bà thoăn thoắt luồn từng sợi len vào nhau. Giờ đây, tôi mới biết, hóa ra bà đã tỉ mỉ đan chiếc khăn này cho tôi.

Từ hôm ấy, ngày nào tôi cũng quàng chiếc khăn bà tặng. Sáng sớm đi học, hơi lạnh khiến ai cũng xuýt xoa, nhưng tôi lại cảm thấy thật ấm áp. Mỗi khi quàng chiếc khăn, tôi như được bao bọc trong vòng tay yêu thương của bà. Tôi còn khoe với bạn bè rằng đây là khăn do bà tôi đan, và ai cũng trầm trồ khen ngợi.

Những năm sau đó, dù bà đã yếu hơn và không còn đan len được nhiều nữa, tôi vẫn giữ gìn chiếc khăn thật cẩn thận. Dù có những lúc nó bị sờn hay có vài chỗ sợi len bung ra, tôi vẫn không nỡ thay thế bằng chiếc khăn khác. Bởi lẽ, với tôi, đó không chỉ là một món quà mà còn là dấu ấn của tình yêu thương mà bà đã dành cho tôi.

Mỗi khi mùa đông đến, tôi lại nhớ đến hình ảnh bà ngồi bên bếp lửa, kiên nhẫn đan từng sợi len. Bà không nói những lời hoa mỹ, nhưng từng đường kim mũi chỉ trên chiếc khăn đã nói lên tất cả tình cảm của bà dành cho tôi. Chiếc khăn ấy không chỉ giúp tôi chống lại cái lạnh của mùa đông mà còn sưởi ấm trái tim tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.

Như vậy, có những món quà không cần phải xa hoa hay đắt tiền, chỉ cần nó được trao đi bằng cả tấm lòng, thì sẽ trở thành kỷ vật quý giá nhất trong cuộc đời.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 3

Trong số những món quà mà em từng nhận được, chiếc bút máy mẹ tặng vào ngày khai giảng lớp Một là món quà đặc biệt nhất. Đó không chỉ là một vật dụng học tập mà còn là sự động viên, tình yêu thương và niềm hy vọng mà mẹ dành cho em.

Chiếc bút ấy có màu xanh dương đậm, thân bút thon dài với những hoa văn nhỏ lấp lánh. Nắp bút được mạ bạc sáng bóng, trông rất đẹp mắt. Khi mở ra, ngòi bút ánh lên màu vàng nhẹ, trông thật tinh tế. Em nhớ mẹ đã cẩn thận hướng dẫn cách lắp ruột bút, cách bơm mực sao cho không bị lem ra tay. Lần đầu tiên cầm chiếc bút trên tay, em thấy vừa háo hức vừa hồi hộp.

Em còn nhớ rõ ngày mẹ đưa em đến trường trong bộ đồng phục mới tinh. Khi vào lớp, mẹ nhẹ nhàng đặt vào tay em chiếc bút và nói: “Chiếc bút này sẽ giúp con viết nên những ước mơ của mình.” Lời nói ấy khiến em không khỏi xúc động. Từ lúc ấy, em luôn cố gắng viết chữ thật đẹp, không chỉ để rèn luyện mà còn để xứng đáng với món quà mẹ đã dành cho.

Trong những ngày đầu tập viết, em gặp không ít khó khăn. Có lúc em viết chưa đẹp, có lúc chữ bị nhòe do bơm quá nhiều mực. Mỗi lần như vậy, em lại nhớ đến mẹ, nhớ đến sự kiên nhẫn và dịu dàng của mẹ khi dạy em cách cầm bút đúng, cách đưa nét sao cho mềm mại. Nhờ đó, em dần tiến bộ hơn, nét chữ ngày càng tròn trịa và rõ ràng.

Thời gian trôi qua, dù em đã có nhiều cây bút mới nhưng chiếc bút máy mẹ tặng vẫn luôn được cất giữ cẩn thận trong hộp bút. Nó là người bạn đồng hành đầu tiên của em trên con đường học tập, là kỷ niệm không thể phai nhòa trong những năm tháng đầu đời.

Như vậy, một món quà dù nhỏ bé nhưng nếu chứa đựng tình cảm và ý nghĩa sâu sắc, nó sẽ trở thành thứ quý giá nhất đối với người nhận.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 4

Hôm sinh nhật bảy tuổi, em nhận được một chú gấu bông đáng yêu từ chị gái. Đó là món quà mà em yêu thích nhất, không chỉ vì nó đẹp mà còn vì đó là tấm lòng, sự quan tâm của chị dành cho em.

Chú gấu bông này có màu nâu nhạt, bộ lông mềm mại như bông, khi chạm vào rất êm ái. Nó có một chiếc nơ nhỏ màu đỏ thắt ngay cổ, trông vô cùng xinh xắn. Đôi mắt tròn đen láy của nó lúc nào cũng như đang nhìn em với vẻ thân thiện, đáng yêu.

Em nhớ lúc nhận quà, em đã rất ngạc nhiên vì chị chưa bao giờ tặng quà sinh nhật cho em trước đó. Chị cười và bảo rằng đã dành dụm tiền tiêu vặt suốt ba tháng để mua gấu bông cho em. Lời nói ấy khiến em cảm động vô cùng. Từ đó, em luôn trân trọng và nâng niu chú gấu bông này như một người bạn thân thiết.

Mỗi tối, em đều ôm gấu bông đi ngủ. Khi vui, em kể cho nó nghe những chuyện xảy ra trong ngày. Khi buồn, chỉ cần ôm nó vào lòng, em cảm thấy dễ chịu hơn. Những lúc chị đi học xa, gấu bông như một sự an ủi, giúp em vơi đi nỗi nhớ.

Năm tháng trôi qua, chú gấu bông vẫn ở bên em. Dù bộ lông đã có chút sờn, dù chiếc nơ có hơi bạc màu, nhưng em vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận. Nó không chỉ là một món quà mà còn là kỷ vật ghi dấu tình cảm yêu thương giữa em và chị.

Như vậy, một món quà không cần phải đắt tiền, quan trọng là nó chứa đựng tình cảm chân thành, khiến người nhận cảm thấy hạnh phúc mỗi khi nhớ về.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 5

Có những món quà không chỉ mang ý nghĩa vật chất mà còn chứa đựng tình yêu thương, sự quan tâm và niềm tin mà người tặng dành cho người nhận. Đối với em, chiếc xe đạp mà bố tặng vào năm em lên mười hai tuổi chính là món quà như vậy. Đó không chỉ là phương tiện đi lại mà còn là dấu ấn đánh dấu một bước trưởng thành trong cuộc đời em.

Hôm ấy là ngày sinh nhật của em. Sau bữa cơm gia đình đầm ấm, bố dẫn em ra trước sân và chỉ vào một chiếc xe đạp mới tinh đang dựng ngay ngắn cạnh cửa. Em tròn mắt ngạc nhiên, không dám tin đó là món quà dành cho mình. Chiếc xe có khung màu xanh đậm, hai bánh xe lớn trông thật chắc chắn, phần yên bọc da mềm mại, tay cầm vừa vặn với đôi tay em. Khi chạm vào từng bộ phận của chiếc xe, em cảm nhận được sự tỉ mỉ và cẩn thận của bố khi chọn mua.

Bố nhìn em rồi mỉm cười: “Bố nghĩ đã đến lúc con có thể tự đạp xe đến trường. Từ nay, con có thể chủ động hơn trong việc đi lại.” Nghe vậy, em vừa háo hức vừa có chút lo lắng. Trước đây, em chưa từng tự mình đạp xe xa, chỉ toàn ngồi sau xe của bố mẹ hoặc đi bộ đến trường. Nhưng nhìn ánh mắt đầy tin tưởng của bố, em hiểu rằng bố tin em có thể làm được.

Những ngày đầu tập làm quen với chiếc xe mới, em không tránh khỏi những lần loạng choạng, thậm chí ngã xuống đường. Có lần đầu gối em bị trầy xước, nhưng em không bỏ cuộc. Bố luôn ở bên động viên, hướng dẫn em cách giữ thăng bằng, cách điều khiển tay lái để đi vững hơn. Sau nhiều ngày luyện tập, em đã có thể đạp xe một cách tự tin và không còn sợ ngã nữa.

Chiếc xe đạp không chỉ giúp em có thể tự đi học mà còn mang lại cho em những trải nghiệm thú vị. Những buổi chiều mát mẻ, em thích đạp xe quanh khu phố, cảm nhận từng cơn gió mơn man trên gương mặt. Mỗi lần nhìn thấy chiếc xe dựng ngay ngắn trước hiên nhà, em lại nhớ đến bố và bài học về sự tự lập mà bố đã dạy em qua món quà này.

Thời gian trôi qua, dù có nhiều thứ mới mẻ xuất hiện, nhưng chiếc xe đạp vẫn là người bạn đồng hành cùng em trên những chặng đường quen thuộc. Như vậy, một món quà không chỉ đơn thuần là vật sở hữu mà còn có thể trở thành biểu tượng của tình yêu, sự tin tưởng và những bài học quý giá trong cuộc sống.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 6

Có những món quà không cần phải đắt tiền hay lộng lẫy, nhưng giá trị của nó lại nằm ở những ý nghĩa sâu sắc và kỷ niệm mà nó mang lại. Đối với em, quyển nhật ký mà người bạn thân tặng vào dịp cuối năm học chính là một món quà đặc biệt, chứa đựng biết bao tình cảm và những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò.

Ngày hôm đó, khi cả lớp đang chuẩn bị chia tay để bước sang kỳ nghỉ hè dài, bạn thân của em – Minh – lặng lẽ đặt vào tay em một cuốn sổ nhỏ với bìa màu nâu nhạt. Em ngạc nhiên nhìn bạn, còn Minh chỉ cười: “Mình muốn cậu có một nơi để ghi lại những điều quan trọng trong cuộc sống.” Cầm quyển nhật ký trên tay, em cảm nhận được sự chân thành trong món quà ấy.

Bìa quyển sổ làm từ chất liệu giả da mềm mại, góc sổ có họa tiết tinh tế, từng trang giấy bên trong đều mang màu vàng nhạt dịu mắt. Khi lật đến trang đầu tiên, em bất ngờ khi thấy Minh đã viết sẵn một dòng nhắn gửi: “Hãy dùng quyển sổ này để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ nhất, và đừng quên rằng dù có chuyện gì xảy ra, cậu luôn có một người bạn ở bên cạnh.” Lời nhắn ấy khiến em cảm động vô cùng.

Từ ngày nhận được quyển nhật ký, em có thói quen viết lại những suy nghĩ, cảm xúc và những sự kiện đáng nhớ trong cuộc sống. Có những ngày vui vẻ, em ghi lại những câu chuyện hài hước, những cuộc trò chuyện cùng bạn bè. Nhưng cũng có những ngày buồn, khi cảm thấy mệt mỏi hoặc chán nản, em tìm đến quyển nhật ký như một nơi để trút bầu tâm sự. Mỗi khi lật lại những trang viết cũ, em như được sống lại những khoảnh khắc ấy, được cảm nhận lại những cảm xúc chân thật nhất của chính mình.

Đặc biệt, có những trang sổ ghi đầy kỷ niệm về tình bạn giữa em và Minh: những lần cùng nhau ôn bài, những lần tranh luận về bài tập, hay những buổi chiều tan học cùng nhau lang thang trên con đường quen thuộc. Những dòng chữ ấy giúp em trân trọng hơn tình bạn của mình và hiểu rằng những kỷ niệm đẹp sẽ mãi mãi không phai nhòa theo thời gian.

Dù năm tháng có trôi qua, dù có thể sau này em sẽ có thêm nhiều quyển nhật ký khác, nhưng quyển nhật ký đầu tiên này vẫn sẽ luôn là một phần quan trọng trong cuộc đời em. Nó không chỉ là một cuốn sổ để viết mà còn là một người bạn, một nơi lưu giữ những cảm xúc chân thật nhất. Như vậy, một món quà ý nghĩa không cần phải xa hoa, chỉ cần nó mang theo sự chân thành, thì nó sẽ trở thành một kỷ vật quý giá đi cùng ta suốt đời.

Cảm nghĩ về món quà - mẫu 7

Những món quà tuổi thơ luôn mang theo một vẻ đẹp đặc biệt, không chỉ bởi chúng gắn liền với kỷ niệm mà còn vì tình cảm của người tặng gửi gắm trong đó. Với em, chiếc lồng đèn mà ông ngoại tự tay làm tặng vào mùa Trung thu năm ấy chính là món quà quý giá nhất, một kỷ vật mà dù thời gian có trôi qua bao lâu, em vẫn luôn trân trọng.

Năm ấy, khi Trung thu đang đến gần, khắp phố phường tràn ngập những chiếc đèn lồng đủ màu sắc và hình dáng. Đi ngang qua những cửa hàng bán đồ chơi, em không khỏi thích thú trước những chiếc lồng đèn điện tử phát sáng lấp lánh, phát ra những bản nhạc vui nhộn. Em đã từng định xin bố mẹ mua một chiếc, nhưng khi về đến nhà, ông ngoại đã bất ngờ đặt vào tay em một món quà. Đó là một chiếc lồng đèn hình cá chép được làm từ tre và giấy kiếng đỏ rực.

Em không giấu được sự ngạc nhiên. Chiếc lồng đèn này không hề giống những chiếc lồng đèn bán trong cửa hàng, nhưng lại có một nét đẹp giản dị và gần gũi. Từng thanh tre được uốn cong khéo léo, tạo thành khung của chú cá chép với dáng vẻ sống động. Lớp giấy kiếng mỏng được dán cẩn thận, mỗi đường viền đều được ông cắt tỉa gọn gàng. Khi đưa lên ánh sáng, màu đỏ của giấy kiếng ánh lên rực rỡ, trông như một chú cá thật đang bơi trong nước.

Ông xoa đầu em, mỉm cười hiền hậu: “Hồi nhỏ, bố con cũng từng chơi lồng đèn như thế này đấy. Ngày xưa làm gì có đèn nhấp nháy như bây giờ, chỉ có lồng đèn tre và nến thôi, nhưng vui lắm.” Em chăm chú lắng nghe từng lời ông kể, rồi lại nhìn ngắm chiếc lồng đèn trong tay. Dù nó không có ánh sáng nhấp nháy hay phát ra âm nhạc, nhưng nó mang theo hơi thở của tuổi thơ, của những ký ức mà ông đã trải qua.

Đêm Trung thu hôm ấy, em cầm chiếc lồng đèn ông làm, cùng lũ bạn trong xóm rước đèn khắp các con đường. Trong khi những chiếc đèn điện tử chỉ sáng lên bằng bóng đèn nhỏ xíu, thì ngọn nến bên trong lồng đèn của em tỏa ra ánh sáng ấm áp, lung linh trong màn đêm. Mỗi lần ánh nến dao động theo cơn gió nhẹ, bóng chú cá chép lại in lên mặt đất, như đang bơi lội trong làn nước huyền ảo. Đó là một cảm giác mà không món đồ chơi hiện đại nào có thể mang lại.

Sau mùa Trung thu năm ấy, em vẫn giữ gìn chiếc lồng đèn thật cẩn thận. Dù thời gian trôi qua, lớp giấy kiếng có thể phai màu, nhưng trong lòng em, nó vẫn luôn là một món quà đẹp nhất. Đó không chỉ là một chiếc lồng đèn, mà còn là kỷ niệm về những ngày thơ bé, về bàn tay khéo léo và tình yêu thương vô bờ bến của ông ngoại dành cho em.

Như vậy, một món quà không nhất thiết phải đắt tiền hay cầu kỳ, chỉ cần nó được trao đi bằng cả tấm lòng, thì nó sẽ mãi mãi là một kỷ vật đáng trân trọng trong trái tim người nhận.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học