10+ Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn (điểm cao)

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn

1. Mở bài

- Giới thiệu chung về mơ ước trở thành siêu anh hùng.

- Nêu ý tưởng: Em tưởng tượng mình là một siêu anh hùng có năng lực đặc biệt để giúp đỡ mọi người.

2. Thân bài

* Giới thiệu siêu năng lực

- Tên siêu anh hùng là gì?

- Có siêu năng lực gì? (Bay, điều khiển thiên nhiên, chữa lành, du hành thời gian,...).

- Lý do có siêu năng lực (bẩm sinh, tai nạn, giấc mơ, được chọn,...).

* Sứ mệnh và hành động

- Em dùng sức mạnh để giúp ai? (Trẻ em, người già, bảo vệ môi trường, chống lại cái ác…).

- Miêu tả một hoặc hai hành động tiêu biểu mà em đã thực hiện.

- Thể hiện lòng nhân ái, dũng cảm, tinh thần vì cộng đồng.

Quảng cáo

3. Kết bài

- Khẳng định mong muốn tiếp tục trở thành siêu anh hùng.

- Dù ngoài đời không có siêu năng lực, em vẫn sẽ sống tốt, giúp đỡ mọi người – vì đó là điều làm nên “anh hùng” trong cuộc sống.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 1

Trong một thế giới hiện đại, nơi công nghệ phát triển không ngừng nhưng cũng kéo theo biết bao hiểm họa tiềm ẩn, tôi – một học sinh bình thường – đã bất ngờ phát hiện ra mình mang trong mình một khả năng đặc biệt: điều khiển ánh sáng. Từ khoảnh khắc ấy, tôi đã trở thành Siêu Anh Hùng Ánh Sáng – người thầm lặng bảo vệ sự bình yên của thành phố.

Tôi phát hiện ra sức mạnh của mình một cách tình cờ. Hôm đó, sau buổi học về muộn, tôi đi ngang qua một con hẻm tối thì bất ngờ nghe tiếng kêu cứu của một bé gái. Không kịp suy nghĩ nhiều, tôi chạy vào và phát hiện bé đang bị một tên cướp đe dọa. Trong khoảnh khắc nguy cấp ấy, một luồng ánh sáng chói lòa phát ra từ đôi tay tôi, khiến tên cướp hoảng sợ bỏ chạy. Bé gái được cứu, còn tôi thì bàng hoàng nhận ra mình không còn là người bình thường nữa.

Quảng cáo

Từ hôm đó, tôi bắt đầu luyện tập để kiểm soát khả năng của mình. Ánh sáng từ tôi có thể biến thành vô số hình dạng: những tấm khiên bảo vệ, những mũi tên chói lòa xuyên qua bóng tối, thậm chí là những tia sáng chữa lành vết thương nhẹ. Tôi quyết định giữ bí mật này với tất cả mọi người, kể cả bố mẹ và bạn thân. Tôi tạo ra một bộ trang phục đặc biệt – áo choàng trắng bạc có gắn huy hiệu mặt trời, mặt nạ che nửa khuôn mặt, và đôi găng tay có thể phát sáng rực rỡ.

Ban ngày, tôi là một học sinh như bao bạn bè khác, chăm chỉ học tập và lễ phép. Nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi trở thành Siêu Anh Hùng Ánh Sáng. Tôi âm thầm tuần tra khắp các ngõ ngách trong thành phố, bảo vệ người dân khỏi những hiểm nguy như trộm cướp, hỏa hoạn, hay tai nạn giao thông.

Tuy nhiên, làm anh hùng không hề dễ dàng. Có những đêm trời mưa bão, tôi phải lặng lẽ chiến đấu với những kẻ xấu chuyên buôn bán chất cấm, có lúc tôi kiệt sức vì phải dùng quá nhiều năng lượng ánh sáng. Nhưng tôi không cho phép mình bỏ cuộc, vì tôi biết, chỉ cần tôi tồn tại, thành phố này sẽ yên bình hơn một chút.

Quảng cáo

Một trong những lần nguy hiểm nhất là khi tôi phải đối mặt với "Hắc Ảnh" – một kẻ phản diện có khả năng điều khiển bóng tối. Hắn tạo ra những ảo ảnh khiến người dân hoảng loạn và làm tê liệt hệ thống điện toàn thành phố. Trận chiến giữa tôi và hắn diễn ra trong một đêm không trăng, nơi ánh sáng duy nhất chính là từ tôi. Tôi đã phải dốc toàn bộ sức mạnh để tạo ra một quầng sáng bao phủ khắp thành phố, xua tan bóng tối và đánh bại Hắc Ảnh. Khi ánh sáng bình minh ló rạng, tôi gục ngã vì kiệt sức nhưng lòng thì thanh thản, vì tôi đã bảo vệ được những người mình yêu thương.

Mỗi lần cứu được ai đó, nhìn thấy nụ cười của họ, tôi lại cảm thấy sức mạnh ấy là một món quà tuyệt vời. Không ai biết tôi là ai, nhưng tôi không cần nổi tiếng, không cần lời cảm ơn. Tôi chỉ cần thấy thành phố này yên bình, thấy trẻ em được đến trường an toàn, thấy người già được yên giấc trong căn nhà nhỏ – như thế là đủ.

Dù biết một ngày nào đó sức mạnh này có thể biến mất, nhưng tôi vẫn sẽ chiến đấu đến khi không còn đủ sức. Vì tôi không chỉ là một học sinh, tôi là Siêu Anh Hùng Ánh Sáng – ánh sáng nhỏ bé trong đêm tối, soi đường cho niềm tin và hy vọng.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 2

Từ nhỏ, tôi đã yêu thiên nhiên và đặc biệt là thế giới động vật. Tôi thường xuyên dành hàng giờ chỉ để quan sát đàn kiến bò trên cành cây, lắng nghe tiếng hót của những chú chim sâu nhỏ bé hay dõi theo từng bước đi rón rén của mèo rừng qua những thước phim tài liệu. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ ngờ rằng một ngày, chính mình sẽ trở thành Siêu Anh Hùng Rừng Xanh – người có thể giao tiếp với muôn loài và bảo vệ thiên nhiên khỏi sự tàn phá của con người.

Mọi chuyện bắt đầu vào một chuyến đi thực tế cùng lớp đến Vườn quốc gia Cúc Phương. Khi đang đi lạc khỏi đoàn, tôi vô tình trượt chân xuống một khe núi nhỏ. Trong cơn hoảng loạn, một chú hươu sao tiến lại gần tôi, dùng cặp mắt hiền hậu nhìn tôi chăm chú. Tôi thốt lên "Cứu tôi với!" và thật kỳ lạ, chú hươu gật đầu, rồi quay lại gọi một bầy khỉ đang đu trên cành cây gần đó. Chúng nhanh chóng kéo tôi lên khỏi khe núi. Từ giây phút ấy, tôi nhận ra mình có thể hiểu và nói chuyện với động vật.

Tôi giấu kín khả năng này và âm thầm luyện tập. Dần dần, tôi có thể nghe thấy cả tiếng rì rầm của những con ong, lời than phiền của chú sóc về rác trong rừng, hay sự sợ hãi của chim cú trước tiếng cưa máy. Tôi quyết định trở thành một siêu anh hùng, nhưng không phải kiểu anh hùng đánh nhau hay bay lượn, mà là người bảo vệ những sinh vật yếu thế không thể lên tiếng – động vật hoang dã và môi trường sống của chúng.

Tôi tự đặt cho mình biệt danh: Người Giao Tiếp Với Động Vật, mặc một bộ đồ màu xanh lá ngụy trang, cùng chiếc vòng tay làm từ sợi dây leo – món quà của một bầy voi tôi từng giúp thoát khỏi bọn săn trộm. Cứ mỗi cuối tuần, tôi lại rời thành phố, tiến sâu vào các khu rừng để nghe ngóng những nguy hiểm đang rình rập. Có khi tôi cảnh báo kiểm lâm về bẫy thú rải khắp nơi, có khi tôi hướng dẫn bầy hươu di chuyển tránh nơi đang xây dựng trái phép.

Một lần, khi biết một khu rừng nguyên sinh sắp bị phá để xây resort, tôi đã hợp tác cùng một bầy vẹt đuôi dài, chúng bay về thành phố, sà xuống quảng trường đông người, kêu cứu. Dưới ánh nhìn ngạc nhiên của mọi người, tôi – trong hình dáng của Siêu Anh Hùng Rừng Xanh – đã xuất hiện, thuyết phục người dân ký tên phản đối dự án. Nhờ sự ủng hộ mạnh mẽ, khu rừng đã được giữ lại.

Tôi không hề chiến đấu bằng nắm đấm hay vũ khí, mà bằng lòng thấu cảm, kiến thức và tình yêu thiên nhiên. Tôi không chỉ cứu các con vật, mà còn mở các lớp học nhỏ giữa rừng cho trẻ em địa phương, dạy các em cách yêu và bảo vệ rừng. Tôi tin rằng, siêu anh hùng không nhất thiết phải có phép thuật, chỉ cần có trái tim đủ rộng và dũng cảm làm điều đúng.

Đôi lúc, tôi thấy buồn khi không thể ngăn hết nạn phá rừng hay săn bắt. Nhưng mỗi lần nhìn thấy bầy khỉ nô đùa trên tán cây hay nghe tiếng chim hót líu lo sau cơn mưa, tôi lại cảm thấy hành trình của mình thật xứng đáng.

Tôi – Siêu Anh Hùng Rừng Xanh – không cần nổi bật, không cần huy chương, chỉ cần trái đất này xanh hơn mỗi ngày, là tôi đã thấy hạnh phúc.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 3

Nếu một ngày bạn có thể quay ngược quá khứ hay bước tới tương lai, bạn sẽ làm gì? Với tôi – một học sinh yêu lịch sử và luôn tò mò về dòng chảy thời gian – điều đó đã trở thành hiện thực khi tôi phát hiện ra mình có khả năng du hành xuyên thời gian. Từ một cậu bé bình thường, tôi đã trở thành Siêu Anh Hùng Của Lịch Sử, người gìn giữ những khoảnh khắc quan trọng và ngăn chặn sự sai lệch của thời gian.

Khả năng này đến với tôi vào một buổi chiều mưa, khi đang ngồi đọc cuốn “Lược sử thời gian” trong thư viện trường. Một tia sét kỳ lạ đánh trúng chiếc đồng hồ cổ treo trên tường, và khi tôi vô tình chạm vào nó, tôi thấy mọi thứ xung quanh mờ dần. Khi mở mắt ra, tôi đang đứng giữa thành Thăng Long vào thế kỷ 11, chứng kiến cảnh nhà Lý lập quốc. Sau phút hoảng sợ, tôi bắt đầu hiểu: mình có thể du hành đến bất kỳ thời điểm nào trong quá khứ hoặc tương lai, chỉ cần hình dung rõ ràng thời gian và địa điểm đó.

Tôi giữ bí mật này cho riêng mình. Tôi chế tạo một thiết bị nhỏ đeo trên cổ tay – trông như một chiếc đồng hồ thông minh – giúp tôi kiểm soát hành trình thời gian. Tôi đặt tên mình là Chrono, một từ trong tiếng Hy Lạp nghĩa là “thời gian”.

Là một siêu anh hùng, nhiệm vụ của tôi không phải là thay đổi lịch sử, mà là bảo vệ nó khỏi những kẻ muốn bóp méo dòng chảy thời gian. Có một tổ chức bí mật tên “Hố Thời Gian” – họ chuyên xuyên không về quá khứ để thay đổi sự kiện, từ đó làm lợi cho hiện tại. Ví dụ, có lần họ định ngăn Lý Thường Kiệt phát động cuộc kháng chiến chống Tống, hoặc đánh cắp công trình của Lương Thế Vinh để đưa vào thời hiện đại nhằm bán lấy tiền.

Tôi đã chiến đấu không mệt mỏi để ngăn chặn họ. Có lần, tôi giả dạng thành lính gác trong triều đình để bảo vệ Ngô Quyền trước trận Bạch Đằng. Có lúc tôi phải cải trang thành nhà buôn thời Lê để tìm ra kẻ trá hình đang đầu độc sử sách. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, tôi lại quay về hiện tại, tiếp tục sống như một học sinh bình thường.

Nhưng không chỉ dừng lại ở quá khứ, tôi còn đi đến tương lai – nơi công nghệ phát triển vượt bậc nhưng đạo đức xã hội lại mai một. Tôi nhận ra, bảo vệ lịch sử không chỉ là giữ lại những chiến công hay danh tướng, mà còn là giữ lại những giá trị đạo đức, bài học và lòng tự tôn dân tộc.

Chuyến đi khiến tôi nhớ nhất là khi tôi trở về những năm tháng kháng chiến chống Pháp, gặp Bác Hồ giữa chiến khu Việt Bắc. Bác dạy tôi rằng: “Con có thể đi đến muôn nơi, nhưng đừng quên nơi mình bắt đầu – dân tộc mình.” Chính câu nói ấy đã định hướng cho tôi: Dù có thể làm được điều phi thường, nhưng mục tiêu của siêu anh hùng là vì cộng đồng, vì hòa bình và sự thật.

Tôi không bao giờ tiết lộ thân phận thật của mình, vì tôi hiểu: Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao. Tôi vẫn đến lớp, học bài, làm bài kiểm tra như bao bạn khác. Nhưng khi có nguy cơ thời gian bị xâm phạm, tôi lại lặng lẽ bước vào dòng chảy lịch sử, sửa lại những điều sai lệch, giữ vững những giá trị đúng đắn.

Tôi – Chrono – không có áo choàng hay siêu năng lực kỳ diệu. Nhưng tôi có trái tim của một người yêu lịch sử, và trách nhiệm của một người gìn giữ quá khứ cho tương lai. Dù không ai biết đến tôi, nhưng chỉ cần lịch sử được giữ nguyên, đất nước được phát triển đúng hướng, tôi đã mãn nguyện.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 4

Trong thế giới đầy ồn ào và vội vã hôm nay, có những người cười nhưng trong lòng lại cô đơn, có những người tức giận nhưng không biết làm sao để giãi bày. Và tôi – một học sinh lớp 8 bình thường – đã phát hiện ra mình có khả năng đặc biệt: đọc và điều chỉnh cảm xúc của người khác thông qua trái tim. Từ một người nhạy cảm, tôi đã trở thành Siêu Anh Hùng Trái Tim – người đi chữa lành những tổn thương vô hình mà không ai nhìn thấy.

Khả năng ấy đến với tôi vào một buổi chiều mùa thu. Hôm ấy, tôi đang ngồi một mình ở sân trường thì bắt gặp ánh mắt buồn bã của cậu bạn ngồi cạnh lớp. Ngay khi ánh nhìn chạm nhau, tôi cảm nhận được nỗi buồn sâu thẳm trong lòng cậu – sự cô đơn vì cha mẹ ly hôn, cảm giác bị bỏ rơi, không ai hiểu. Tôi sững sờ, rồi thử đặt tay lên ngực mình và nghĩ: “Ước gì mình có thể chia sẻ nỗi buồn ấy.” Và thật bất ngờ, một luồng ấm áp chạy qua tay tôi đến với cậu, đôi mắt cậu ánh lên chút bình yên.

Từ hôm đó, tôi biết mình có khả năng đọc được cảm xúc thật của người khác khi chạm vào họ hoặc khi ánh mắt chạm nhau. Không chỉ cảm nhận, tôi còn có thể truyền đi sự an ủi, niềm tin, sự ấm áp qua từng nhịp đập của trái tim mình. Tôi nhận ra: đây chính là một siêu năng lực – thứ mà không cần bay lượn, bắn tia laser hay cầm gươm ánh sáng, nhưng lại có thể thay đổi cả một con người.

Tôi bí mật tự đặt tên cho mình là Emoti – Người Gắn Kết Cảm Xúc, chế tạo một chiếc mặt nạ nhẹ và áo khoác có gắn biểu tượng trái tim đang đập. Mỗi khi thấy ai đó buồn, tức giận, chán nản hay gục ngã, tôi lại âm thầm xuất hiện. Có hôm, tôi vào bệnh viện nhi, lặng lẽ ngồi bên một bé gái bị ung thư đang tuyệt vọng, chạm nhẹ vào tay em và truyền cho em một giấc mơ: cảnh em được chạy nhảy dưới ánh nắng mặt trời, tóc dài bay trong gió. Em mở mắt ra, mỉm cười và bảo: “Em vừa mơ thấy em khỏi bệnh…”

Tôi không chữa được bệnh, không ngăn được chiến tranh, nhưng tôi có thể giúp người khác không cảm thấy một mình.

Một lần, trường tôi có một bạn từng định bỏ học vì bị bắt nạt. Bạn không nói với ai, chỉ im lặng chịu đựng. Tôi – trong vai Emoti – đã đến bên bạn, nắm tay và truyền vào bạn cảm giác được yêu thương. Từ đó, bạn mạnh mẽ lên tiếng, nhà trường can thiệp, và các bạn khác cũng học cách cư xử tử tế hơn. Tôi nhận ra, đôi khi sức mạnh không phải là đánh bại kẻ ác, mà là khiến điều tốt trở nên mạnh hơn.

Làm siêu anh hùng cảm xúc không dễ. Có lúc tôi bị choáng vì tiếp xúc quá nhiều tâm trạng tiêu cực. Có đêm tôi mất ngủ vì cảm nhận được nỗi đau của quá nhiều người. Nhưng tôi không từ bỏ, vì tôi biết, ở đâu đó ngoài kia, luôn có người cần một bàn tay chìa ra, một ánh mắt thấu hiểu.

Tôi vẫn là tôi – học sinh ngoan hiền, đi học đúng giờ, làm bài đầy đủ. Nhưng khi có người gục đầu khóc trong lớp, khi một thầy giáo buồn vì học trò không lắng nghe, khi một em nhỏ sợ hãi vì bị la mắng, tôi lại trở thành Emoti – âm thầm xoa dịu những vết thương không ai thấy.

Tôi không cần ai tung hô, không cần có tên trên báo. Tôi chỉ cần mọi người hạnh phúc hơn, mỉm cười nhiều hơn, yêu thương nhau nhiều hơn. Vì tôi tin: Một thế giới tốt đẹp không phải nhờ siêu sức mạnh, mà nhờ trái tim biết yêu thương.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 5

Từ nhỏ, tôi luôn có những giấc mơ kỳ lạ: khi thì tôi đang bay lơ lửng giữa bầu trời sao, khi lại thấy mình chiến đấu cùng một đội quân ánh sáng chống lại những bóng ma đen tối. Nhưng điều đặc biệt là… tôi nhớ rất rõ từng chi tiết trong mơ, và điều đáng ngạc nhiên hơn là tôi có thể thay đổi kết thúc của giấc mơ theo ý muốn. Mãi sau này, tôi mới nhận ra mình đang sở hữu một năng lực vô cùng đặc biệt – khả năng bước vào và điều khiển giấc mơ của người khác.

Kể từ ngày ấy, tôi trở thành Người Làm Chủ Giấc Mơ – Dreamer, một siêu anh hùng lặng lẽ bước vào tiềm thức của những con người đang chìm trong tuyệt vọng, lo âu hay sợ hãi – để giúp họ đối diện, vượt qua, và thức dậy với một trái tim mạnh mẽ hơn.

Khả năng này bắt đầu khi tôi gặp một cô bé trong khu phố – em thường xuyên bị ác mộng và khóc thét trong đêm. Một đêm, tôi quyết định nhắm mắt, tập trung vào cảm xúc của em, và bất ngờ, tôi xuất hiện trong chính giấc mơ của em – nơi em đang bị một con quái vật khổng lồ rượt đuổi. Tôi hóa thân thành một chiến binh, kéo tay em chạy thoát, rồi cùng em biến nỗi sợ ấy thành một khu vườn lung linh nơi muôn thú hát ca. Sáng hôm sau, em ôm tôi và nói: “Em ngủ ngon lắm, không còn sợ nữa!”

Từ đó, tôi dành mỗi đêm để bước vào những giấc mơ rối loạn – của một người mẹ sợ mất con, một học sinh áp lực điểm số, một người già cô đơn… Tôi không chỉ là kẻ chiến đấu với ác mộng, mà còn là người gieo lại niềm tin và hy vọng trong tâm hồn người khác.

Giấc mơ – nơi mọi thứ đều có thể – trở thành cánh cổng để tôi giúp con người hồi sinh sức mạnh tinh thần. Tôi tạo ra những giấc mơ nơi học sinh được trao huy chương vì lòng tốt, nơi những người trầm cảm được bay giữa trời xanh, hay nơi những cụ già tìm thấy ký ức đẹp thời thanh xuân.

Không ai biết tôi là ai, bởi khi họ tỉnh dậy, họ chỉ nhớ rằng "mình vừa có một giấc mơ thật lạ nhưng thật ấm áp". Và tôi thì mỉm cười thầm, vì tôi biết: điều mình làm, dù vô hình, nhưng thật sự có ý nghĩa.

Làm siêu anh hùng giấc mơ không hề dễ. Có những giấc mơ quá tối, quá sâu – khiến tôi suýt lạc lối. Có lúc, tôi gặp những bóng đen – hóa thân của trầm cảm, giận dữ, tổn thương – chúng mạnh mẽ và dai dẳng. Nhưng tôi chưa bao giờ bỏ cuộc. Vì tôi hiểu: trong mỗi con người, luôn tồn tại một góc nhỏ của hy vọng. Việc của tôi là thắp sáng góc đó lên.

Ngoài đời, tôi vẫn là cậu học sinh bình thường – học toán vẫn đau đầu, làm văn vẫn bí ý. Nhưng đêm đến, khi mọi người chìm vào giấc ngủ, tôi bắt đầu công việc của mình – bay vào tâm trí con người, vẽ lại cho họ những con đường sáng trong tâm hồn, để khi họ tỉnh dậy, họ tin rằng: “Mình có thể vượt qua mọi thứ.”

Tôi – Dreamer – không cần tung hô, không cần danh hiệu. Tôi chỉ cần mọi người dám tin vào chính mình và biết rằng: dù ở đâu, dù đang mơ hay đang sống, luôn có một siêu anh hùng lặng thầm đứng về phía bạn.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 6

Tôi luôn yêu thích thiên nhiên – những cánh rừng bạt ngàn, những con suối trong vắt, những đàn chim tung cánh giữa trời xanh. Nhưng rồi, tôi nhận ra thế giới đang thay đổi. Rừng bị chặt phá, sông ngòi ô nhiễm, không khí đặc quánh khói bụi. Trái Đất đang khóc – và khi tôi lắng nghe thật kỹ, tôi nghe thấy tiếng kêu cứu từ sâu trong lòng đất. Cũng từ lúc ấy, tôi trở thành siêu anh hùng của thiên nhiên – người bảo vệ sự sống của hành tinh.

Tôi không có gươm ánh sáng hay áo choàng bay được. Thay vào đó, tôi có sức mạnh triệu hồi và điều khiển các nguyên tố tự nhiên: gió, nước, đất, và ánh sáng mặt trời. Tôi lấy tên là Gaia – theo tên Nữ thần Đất Mẹ trong thần thoại Hy Lạp – và bắt đầu hành trình bảo vệ hành tinh này khỏi sự tàn phá của con người và những thế lực đen tối muốn hút cạn tài nguyên Trái Đất.

Tôi không chống lại con người, tôi chỉ chiến đấu với lòng tham, sự ích kỷ và sự vô tâm – những thứ khiến con người tàn phá môi trường mà không nghĩ đến hậu quả. Tôi từng ngăn một nhà máy xả thải vào sông bằng cách khiến dòng nước dâng lên và đưa rác trở lại chính cổng nhà máy. Tôi từng dùng gió xoáy để cuốn bay những xe ủi chuẩn bị phá rừng. Tôi từng hóa thân thành người dân thường để tham gia các chiến dịch trồng rừng, dọn rác biển và giáo dục học sinh về môi trường.

Tôi không làm một mình. Tôi truyền cảm hứng cho những người trẻ. Mỗi hành động nhỏ của họ – như nhặt rác, trồng cây, hạn chế rác nhựa – chính là lời cam kết đồng hành cùng tôi trên hành trình này. Mỗi người đều có thể là một siêu anh hùng của Trái Đất, nếu họ sống xanh và yêu thiên nhiên thật lòng.

Có một lần, tôi buồn đến phát khóc khi thấy một rừng cây bị đốt trụi chỉ để lấy đất làm resort. Tôi ngồi giữa những thân cây cháy đen, cảm nhận sự đau đớn của thiên nhiên. Nhưng rồi, một bé gái đến bên tôi, đặt một mầm cây xuống đất và nói: “Cháu sẽ trồng lại khu rừng này.” Ánh sáng từ bàn tay em làm tôi bừng tỉnh. Tôi hiểu: hy vọng vẫn còn, miễn là có người sẵn lòng hành động.

Dù sức mạnh của tôi có thể điều khiển được thiên nhiên, nhưng tôi không bao giờ lạm dụng. Tôi hiểu rằng: thiên nhiên không phải công cụ, mà là bạn đồng hành. Và là bạn, ta phải lắng nghe, yêu thương và bảo vệ.

Tôi vẫn là học sinh bình thường – đi học, làm bài, cùng các bạn tham gia Câu lạc bộ Môi trường. Nhưng khi thiên nhiên cần, tôi trở thành Gaia – lặng thầm giúp Trái Đất hồi sinh, giữ lại màu xanh cho tương lai. Tôi không cần danh tiếng, không cần người đời ghi nhớ. Tôi chỉ mong một điều duy nhất: mai này, khi các thế hệ sau mở cửa bước ra ngoài, họ vẫn còn thấy trời xanh, mây trắng, và tiếng chim hót trên cành.

Tưởng tượng em là một siêu anh hùng ngắn gọn - mẫu 7

Nếu bạn hỏi tôi: “Điều gì quý giá nhất trên đời?” – tôi sẽ trả lời ngay: ký ức. Bởi đó là nơi cất giữ tuổi thơ, gia đình, tình yêu, nụ cười và cả nước mắt. Nhưng rồi, tôi nhận ra có quá nhiều người đánh mất ký ức của mình – người già lãng quên, người bị sang chấn tinh thần, trẻ em mồ côi không nhớ nổi cha mẹ… Chính trong khoảnh khắc chạnh lòng đó, tôi phát hiện ra mình có khả năng bước vào dòng thời gian và hồi phục ký ức đã mất của con người. Từ đó, tôi trở thành Người Giữ Ký Ức – Memory Keeper.

Siêu năng lực của tôi không ồn ào. Tôi không bay lượn hay bắn chưởng. Thay vào đó, tôi có thể chạm vào người khác để đi vào vùng ký ức của họ, thấy những gì họ từng sống, từng yêu, từng đánh rơi. Với khả năng điều hướng thời gian ký ức, tôi có thể giúp họ nhặt lại những mảnh ghép quan trọng để hiểu rõ chính mình.

Một lần, tôi đến viện dưỡng lão, thấy một bà cụ ngồi lặng lẽ, ánh mắt xa xăm. Người thân bảo cụ bị Alzheimer, không còn nhớ ai. Tôi tiến lại gần, nắm tay cụ và nhắm mắt. Ngay lập tức, tôi thấy mình đứng trong một ngôi nhà mái ngói cũ, nơi một cô gái trẻ đang đạp xe giữa cánh đồng lúa. Tôi bước theo, chạm vào từng ký ức: buổi chiều đi học về mẹ nấu cơm, cái ôm của người cha già, tiếng cười rộn rã khi rước đèn Trung Thu. Tôi dắt tay “cô gái trẻ” ấy – chính là bà cụ ngày xưa – quay về hiện tại. Bà bỗng nở nụ cười và khẽ gọi: “Minh ơi, con đó hả?” Người con òa khóc trong hạnh phúc. Tôi chỉ mỉm cười rồi rời đi.

Có lần khác, một người bạn của tôi bị tai nạn, mất trí nhớ tạm thời. Bạn ấy hoang mang, không biết mình là ai, từng có gì. Tôi quyết định giúp bạn quay lại thời điểm đáng nhớ nhất: buổi sinh nhật lớp năm ngoái – nơi bạn đứng hát giữa tiếng vỗ tay, nơi ánh nến lung linh phản chiếu trong đôi mắt ngời sáng. Khi bạn tỉnh dậy, ánh mắt đã có lại thần sắc quen thuộc.

Tôi hiểu, không phải ai cũng có thể sống mãi trong ký ức, nhưng ký ức là gốc rễ của con người. Nếu ta quên mất mình là ai, từng yêu thương những gì, từng trải qua những gì, thì làm sao ta có thể sống trọn vẹn cho hiện tại?

Là Người Giữ Ký Ức, tôi không chỉ giúp người khác, mà còn học cách trân trọng từng khoảnh khắc nhỏ của đời mình. Một buổi chiều mẹ nấu canh, một ngày cha đưa đi học, một ánh mắt bạn bè... tất cả đều trở nên thiêng liêng. Bởi tôi biết: một ngày nào đó, những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy sẽ trở thành điều ta khao khát níu lại.

Dù siêu năng lực của tôi không ai nhìn thấy, nhưng tôi biết nó thật sự cần thiết. Vì giữa dòng đời bận rộn, có quá nhiều người đã đánh rơi ký ức, lạc mất bản thân. Và tôi ở đây – để giúp họ trở về.

Tôi vẫn là học sinh bình thường – vẫn học toán, làm văn, vẫn có lúc buồn vui. Nhưng khi đêm xuống, tôi là Memory Keeper – siêu anh hùng âm thầm đi qua từng mảnh đời, thắp sáng những miền ký ức ngủ quên, và trao lại cho con người sợi dây kết nối họ với chính trái tim mình.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học